Đề xuất quy hoạch sân bay Ninh Bình thu hút sự quan tâm lớn, được kỳ vọng thúc đẩy kinh tế địa phương nhờ hình thức đối tác công tư (PPP). Tuy nhiên, nhiều ý kiến lo ngại về hiệu quả đầu tư, quy hoạch vùng trời và nguy cơ chồng chéo với các dự án sân bay lân cận.
- Hà Nội cấm xe chạy xăng dầu trong Vành đai 1 từ 2026 – Tin360
- Động đất nhẹ xảy ra tại Quảng Ngãi, không gây thiệt hại
- Minh Khoa chuẩn bị gia nhập CAHN
Ưu điểm: Huy động nguồn lực xã hội, thúc đẩy kinh tế tư nhân
Ông Nguyễn Bách Tùng – chuyên gia hàng không – nhận định rằng, việc đầu tư sân bay theo mô hình PPP tại Ninh Bình là bước đi đột phá, giúp tháo gỡ bài toán khó trong việc xã hội hóa hạ tầng hàng không. Mô hình này không chỉ giảm áp lực cho ngân sách Nhà nước mà còn là động lực thúc đẩy sự phát triển của khu vực kinh tế tư nhân, đúng theo tinh thần của Nghị quyết 68 của Trung ương.
TS Lương Hoài Nam – Tổng Giám đốc hãng hàng không Bamboo Airways – ủng hộ chủ trương này và cho rằng Việt Nam đang đi chậm trong phát triển hạ tầng hàng không. Trong khi thế giới đã tiến xa, nhiều thị trấn nhỏ ở Mỹ đã có sân bay riêng nhờ vào nguồn vốn doanh nghiệp và cộng đồng, thì Việt Nam vẫn bị trói buộc trong mô hình phát triển sân bay cũ kỹ, phức tạp và phụ thuộc ngân sách.
Ông Nam nhấn mạnh, nhiều tỉnh có tiềm năng du lịch, bất động sản hoàn toàn có thể tự đầu tư xây dựng sân bay nhỏ nếu có khung pháp lý rõ ràng. Tỉnh không cần chờ vào ngân sách Nhà nước mà sẵn sàng chi trả miễn là cơ chế thuận lợi, minh bạch.
Thách thức: Gần sân bay Phú Xuyên, nguy cơ trùng lặp và lãng phí
Tuy nhiên, không ít chuyên gia đặt ra vấn đề về tính hợp lý khi xây dựng sân bay tại Ninh Bình, đặc biệt trong bối cảnh đã có quy hoạch sân bay thứ hai của vùng Thủ đô tại huyện Phú Xuyên (Hà Nội) trong giai đoạn từ năm 2030 đến 2050. Khoảng cách giữa địa điểm đề xuất ở huyện Ý Yên (Ninh Bình) và Phú Xuyên chỉ khoảng 40–50 km, dẫn đến nguy cơ cạnh tranh trực tiếp về thị phần hành khách và hàng hóa.
TS Đào Ngọc Nghiêm – Phó Chủ tịch Hội Quy hoạch Phát triển Đô thị Việt Nam – cho rằng nếu cả hai sân bay cùng đi vào hoạt động, hiệu quả đầu tư sẽ bị chia sẻ. Do đó, cần cân nhắc kỹ về thời điểm triển khai, chức năng và quy mô cụ thể của từng sân bay để tránh tình trạng lãng phí nguồn lực.
TS Trần Quang Châu – Chủ tịch Hội Khoa học và Công nghệ Hàng không Việt Nam – cũng bày tỏ lo ngại về khả năng trùng lặp luồng tuyến bay và ảnh hưởng vùng trời khi các sân bay nằm gần nhau. Theo ông, quy hoạch sân bay không chỉ đơn thuần xét đến vị trí mặt đất mà còn phải nghiên cứu kỹ lưỡng vùng trời để đảm bảo an toàn và hiệu quả vận hành.
Quan điểm từ cơ quan quản lý: Nên bắt đầu từ sân bay chuyên dùng
Theo quy hoạch mạng lưới cảng hàng không Việt Nam đến năm 2030, tầm nhìn đến năm 2050, các yếu tố như nhu cầu hành khách, hàng hóa, quốc phòng – an ninh, điều kiện tự nhiên và cự ly đến đô thị trung tâm đều đã được tính toán kỹ lưỡng. Nhiều sân bay tiềm năng như Gia Bình (Bắc Ninh), Măng Đen (Kon Tum), Vân Phong (Khánh Hòa) đã được đưa vào danh sách xem xét khi có nhu cầu thực tế.
Trong khi đó, sân bay Ninh Bình hiện chưa nằm trong danh mục này. Các chuyên gia cho rằng nếu có triển khai, nên phát triển trước theo hướng sân bay chuyên dùng, phục vụ vận chuyển du khách và hàng hóa thay vì hoạt động hàng không công cộng thường lệ. Đây là cách làm phù hợp với điều kiện thực tế, đồng thời giảm thiểu xung đột với các quy hoạch đã có.
Kết luận
Đề xuất xây sân bay tại Ninh Bình mang lại nhiều kỳ vọng về phát triển kinh tế địa phương, mở rộng kết nối vùng và thu hút đầu tư tư nhân. Tuy nhiên, để triển khai hiệu quả, cần đánh giá toàn diện các yếu tố về quy hoạch, vùng trời, nhu cầu thực tế và sự phối hợp giữa các cấp chính quyền. Trong ngắn hạn, hướng đi an toàn và khả thi nhất có thể là đầu tư sân bay chuyên dùng, đặt nền móng cho bước phát triển dài hạn sau này.
Theo: VnExpress