Vào năm 1996, một sinh vật kỳ lạ đã được tìm thấy ở vùng Ural nước Nga. Nó cao chỉ khoảng 25cm, đôi mắt rất to đính trên chiếc đầu giống như củ hành tây, miệng phát ra âm thanh như tiếng rít.

Sinh vật kỳ dị trong nghĩa trang

Mùa hè năm 1996, một sự kiện gây chấn động nước Nga đã xảy ra ở vùng Chelyabinsk thuộc vùng Ural của Nga. Tại một ngôi làng nhỏ ở phía Tây Bắc của bang Kyshtym, người ta phát hiện một sinh vật kỳ lạ, mà sau này nó được mang tên “người ngoài hành tinh Ural”, “tiểu yêu quái Kyshtym”.

Tất cả bắt đầu trong một đêm giông bão ngày 13 tháng 8 năm 1996. Người dân trong làng hồi tưởng lại, trong thôn họ có bà lão tên là  Vasilyevna Prosverina, sống một mình trong căn nhà cũ. Đêm hôm đó, khi bà lão 74 tuổi này đang nghỉ ngơi, thì một “mệnh lệnh ngoại cảm” khiến bà đứng dậy ngay lập tức và bước vội đến nghĩa trang trong khu rừng gần nhà.

Mọi người giải thích một cách đơn giản “mệnh lệnh ngoại cảm” này như sau: Bà Prosverina có một chút vấn đề về tâm thần và thường đến nghĩa trang để thu thập hoa tươi. Nhưng kỳ lạ, tối đó bà đã thực sự nhận được tín hiệu bí ẩn, tự xưng là “người hướng dẫn” chỉ cho bà thấy một sinh vật chỉ cao khoảng 25cm, có cái đầu kỳ dị và cặp mắt to tròn nhìn chằm chằm vào bà. Miệng nó không có môi, chỉ có một cái lỗ nhỏ phát ra những âm thanh như tiếng rít. Trên thân sinh vật này không mặc quần áo, nhưng cơ thể được phủ bằng một bộ lông, cánh tay dài và có móng vuốt sắc nhọn.

Bà Prosverina đưa nó về nhà, từ đó đối đãi với nó như “con trai”, còn đặt cho nó 1 cái tên là Alyonushka. Ngày hôm sau, bà lão nói với những người trong thôn rằng mình nhặt được “môt cậu con trai” trong rừng.

Hình ảnh xác ướp sinh vật kỳ lạ bà Prosverina tìm thấy.

Tamara – con dâu của bà lão cũng từng gặp sinh vật kỳ lạ này, cô kể: “Chồng tôi Serge, khi đó đang đi tù vì thế mỗi tuần tôi đều định kỳ đến thăm mẹ chồng 1 lần. Hôm đó, tôi như thường lệ đến thăm bà, khi tôi chuẩn bị đặt đồ vào phòng bếp, đột nhiên nghe thấy tiếng mẹ chồng nói: ‘Đến giờ cho con trai ăn rồi’. Tôi lúc đó nghĩ, chẳng nhẽ bệnh thần kinh của mẹ chồng lại tái phát vì trước đây bệnh của mẹ cũng từng tái phát nhiều lần rồi”.

Tuy nhiên, Tamara kinh ngạc khi nhìn thấy một sinh vật nhỏ ngồi trên giường, trong miệng nó đang phát ra những tiếng rít, chính xác hơn là tiếng huýt sáo, cái miệng nhỏ chu lên tròn vo giống như miệng ống, bên trong có một cái lưỡi đỏ tươi hơi run rẩy và có thể nhìn thấy rất rõ 2 chiếc răng trong miệng.

“Nó không giống đứa trẻ bình thường chút nào. Đầu màu nâu, thân màu xám, da không có đường vân. Đôi mắt to tròn nhưng không nhìn thấy mí mắt, con ngươi một lúc mở to ra rồi một lúc sau lại co tròn lại. Nó cũng không có tai, chỉ có 2 lỗ nhỏ trên đầu.  Bụng không có rốn, tay và chân thon. Nó có bộ phận sinh dục, nên không phân biệt được giới tính”, Tamara kể lại.

Tamara cho một viên kẹo cứng vào miệng sinh vật nhỏ, nó ngậm lấy. Dùng thìa nhỏ đút nước cho nó uống, nó cũng nuốt xuống. “Khi đó tôi nghĩ nó chỉ là một con vật nhỏ bé, bình thường”.

Mẹ ruột của Tamara, bà Polina cũng từng gặp sinh vật kỳ lạ này. Bà nói: “Tôi từng đến nhà bà Prosverina, bà ấy có bệnh về tâm thần, con trai lại ngồi tù vì thế cứ có thời gian rảnh là tôi lại đi thăm bà ấy, mang cho bà ấy ít đồ dùng sinh hoạt, và giúp bà ấy làm chút việc nhà. Mặc dù bà ấy bị bệnh nhưng chưa bao giờ có ác ý và vẫn có thể tự chăm sóc bản thân”.

Hôm đó mẹ của Tamara tới nhà thông gia chơi, nghe thấy trong nhà hình như có tiếng mèo kêu liền hỏi: “Bà nuôi mèo đấy à?”. Bà Prosverina liền nói: “Không phải, đấy là một đứa trẻ.” Bà Polina ngạc nhiên hỏi: “Đứa trẻ ở đâu ra thế?”,  bà Prosverina cười và nói: “Polina, tôi nhặt được ở trong rừng, lại đây, tôi cho bà xem nó”.

Polina đi theo bà Prosverina đến một gian phòng, nhìn thấy trên giường có một thứ gì đó đươc bọc vải. “Khi bà Prosverina mở bọc vải tôi nhìn thấy một sinh vật rất kỳ quái, ban đầu tôi cứ nghĩ là mình bị ảo giác, dụi mắt vài lần rồi nhìn lại, nó vẫn như vậy nằm ở đó. Tôi đánh liều tiến lại gần hơn để nhìn nó, nó cũng nhìn tôi, hơn nữa còn phát những tiếng rít, giống như loài chuột Citellus dauricus dưới lòng đất, chỉ là tiếng kêu của nó nhỏ hơn 1 chút”.

Polina phát hiện rằng Alyonushka không có hàm dưới và chỉ có một làn da mỏng, cơ thể của sinh vật nhỏ bé tỏa ra một mùi thơm ngọt ngào, có chút giống với mùi nước thơm đuổi ruồi muỗi.

 Bà Tamara Prosvirina được cho là có thần kinh không ổn định.

Theo những gì bà Polina còn nhớ, Alyonushka chỉ sống được khoảng 3 tuần, hơn nữa, cái chết của nó hoàn toàn là ngoài ý muốn. Bà nói: “Tôi cho rằng nó chết vì bị bỏ đói, có một lần bà Prosverina tái phát bệnh cũ, được người ta đưa đến bệnh viện, nên Alyonushka bị bỏ lại một mình ở nhà, Tamara khi đó cũng đi sang tỉnh khác, không có thời gian đến nhà bà Prosverina chăm sóc nó. Khi đó chẳng ai nghĩ đến sinh vật kỳ lạ này lại có giá trị trong nghiên cứu khoa học đến vậy”.

Mẫu gen kỳ dị

Khi Alyonushka còn sống, nó không nhận được nhiều sự chú ý, chỉ đến khi Mokichov – một sĩ quan cảnh sát địa phương vô tình phát hiện ra thi thể sinh vật này, nó mới khiến thế giới quan tâm.

Cảnh sát trưởng Yevgeny Mokichov là một điều tra viên của Sở Cảnh sát Kyshtym. Trong quá trình điều tra một vụ trộm dây điện, ông gặp một người đàn ông địa phương tên Vladimir Nurudinov. Người này sau đó tiết lộ rằng anh ta có thi thể của 1 người ngoài hành tinh. Tất nhiên là ông Mokichov không tin đó là sự thật và người đàn ông này liền lấy túi vải đưa cho ông xem thứ bên trong.

Nurudinov nói với Mokichov rằng, anh ta tìm thấy thi thể này trong nhà của bà Prosverina, từ lâu anh ta biết trong nhà bà lão có một sinh vật kỳ lạ tên là Alyonushka. Khi bà lão bị đưa đến bệnh viện tâm thần, anh ta liền nghĩ sinh vật kỳ lại này bị để lại nhà một mình, vì thế liền đến đó tìm nhưng khi đến nơi thì nó đã chết, cả người đầy giòi. Anh ta liền làm sạch nó bằng cồn và phơi nó dưới ánh nắng mặt trời. Rất nhanh cơ thể của Alyonushka biến thành xác ướp.

Mokichov cảm thấy sự việc này rất quan trọng, liền yêu cầu Nurudinov không nói cho ai biết và để anh ta bảo quản thi thể, không đưa cho bất cứ ai.

Sau khi trở về đồn cảnh sát, ông báo cáo với Thiếu tá Vladimir Benderling, người bắt đầu một cuộc điều tra hình sự về vụ án. Trong khi đó, thi thể được đưa lên tấm vải để chụp ảnh và lưu lại.

Kể từ đó, nhiều nhà nghiên cứu bệnh học bao gồm các nhà bệnh lý học và nhà di truyền học đã tham gia điều tra. Sau khi thẩm định xác chết, tất cả họ đều tin rằng đó chắc chắn không phải là xác chết của con người. Bộ xương và hộp sọ đều hoàn toàn khác với con người.

Điều tra sâu hơn, những bí ẩn về Alyonushka dần được phát hiện, cách nói Alyonushka là người ngoài hành tinh dần dần lan truyền với tốc độ chóng mặt. Các chuyên gia đã tiến hành 5 cấp độ thí nghiệm thẩm định thi thể, và lần cuối cùng được hoàn thành bởi Viện nhận dạng pháp y Moscow, kết quả cuối cùng khiến người ta phải kinh ngạc.

Vadim Chernobrov, điều phối viên của Trung tâm “Thám hiểm không gian”, cho biết: “Chúng tôi đã tìm thấy một gen từ mẫu DNA của sinh vật này, khác hoàn toàn với gen của người hoặc vượn lớn. Trước mắt các thí nghiệm vẫn không thể xác định được chủng loại của sinh vật này. Ngoài ra, các chuyên gia chưa bao giờ nhìn thấy một sinh vật có phân tử DNA dài như vậy trước đây”.