Cụ bà 71 tuổi mắc Covid-19 xin nhường máy thở cho chồng và bức thư ‘Em ơi cố lên’
Câu chuyện xúc động về cặp vợ chồng bệnh nhân Covid-19 nặng được bác sỹ Lê Văn Thiệu – Khoa Cấp Cứu Bệnh viện Bệnh Nhiệt Đới Trung ương chia sẻ lại đăng tải lên Facebook khiến nhiều người xem xúc động.
“Nếu thiếu máy thở, tôi xin nhường cho ông ấy.
Người phụ nữ đến cuối cùng vẫn chọn cách hy sinh cho gia đình, hy sinh cho chồng. Dù não bà có đang thiếu oxy, dù bà có đang thở ‘không ra hơi’, thì bà vẫn thều thào nói với chúng tôi vậy.
Covid-19 thường có yếu tố gia đình. Một người bị là cả nhà bị. Gia đình ông bà cũng không ngoại lệ và cùng vào viện trong bệnh cảnh rất nặng. Qua những ngày hỗ trợ hô hấp không xâm nhập, tình trạng của ông bà đều xấu đi và bà có chỉ định can thiệp đặt ống thở máy.
Sau khi giải thích cho bà rằng can thiệp này giúp đảm bảo mức oxy cho cơ thể, bà nghĩ ngay đến việc sẽ nhường lại cho ông. Chúng tôi phải cố giải thích rằng mỗi bệnh nhân Covid-19 cần một cách tiếp cận điều trị khác nhau và oxy cũng giống như việc dùng thuốc, cần đúng liều lượng, đúng thời gian, không nhiều quá mà cũng không ít quá. Trường hợp của ông nên tiếp tục theo dõi chứ không cần can thiệp ngay như bà.
Có vẻ bà chưa được thuyết phục vì điều đó. Chúng tôi đành chỉ cho bà nhìn về nơi góc phòng máy. ‘Bà yên tâm! Chúng cháu không thiếu bà ạ. Chúng cháu sẽ cứu cả hai ông bà’. Thoáng chốc, tôi thấy sự an tâm trên nét mặt của bà… An thần cũng có tác dụng, bà cũng đi vào giấc ngủ để mặc cho chúng tôi thể hiện tài năng của mình.
Vài ngày sau bệnh tình của ông trở nặng. Ông cũng cần an thần thở máy. Có lẽ cũng tốt hơn việc hằng ngày nhìn thấy bà mà ko giúp được gì… Số phận trớ trêu thay, bệnh tình của ông lại tiến triển rất tốt. Ông được cai thở máy và rút ống nội khí quản chuyển sang chế độ thở oxy như trước. Ông như được sống lại lần nữa nhưng nhìn giường bà bên cạnh, nước mắt ông vẫn lăn dài trên má.
Hôm 12/8, trời mưa khá to nhưng có lẽ là một ngày đẹp trời với cả 2 ông bà khi đều được rút ống thở máy chuyển sang thở oxy thường. Bà được can thiệp sau ông nửa ngày.
Khi đang chăm sóc cho ông, nữ điều dưỡng hỏi: “Ông có điều gì muốn nhắn nhủ với bà không, để chúng cháu giúp”. Ông thều thào, cố gắng nói nhưng không rõ tiếng. Cổ họng ông bị ảnh hưởng sau thời gian can thiệp thanh quản. Nữ điều dưỡng vội đưa cho ông một tờ giấy và chiếc bút.
Tay vẫn còn run rẩy, ông chậm rãi viết từng dòng chữ: “71 năm. Hai đứa cưới nhau, chưa giúp đỡ nhau được gì. Nay ai còn ai mất, người ở lại phải có trách nhiệm. Em ơi cố lên”.
“Khi nhìn sang giường bà ở phía bên cạnh, nước mắt ông lăn dài trên má. Có lẽ, vì bà vẫn chưa tỉnh, ông nghĩ bà không qua được”, bác sĩ Thiệu kể.
Bức thư sau đó được nữ điều dưỡng mang đến bên giường bệnh, đọc cho bà nghe. “Bà vẫn nằm mê man, nhưng khi nghe điều dưỡng đọc xong bỗng chảy nước mắt. Hình ảnh ấy khiến chúng tôi rất xúc động”, bác sĩ Thiệu nhớ lại.
Báo VietNamNet cho biết thêm, hiện giai đoạn nặng nhất đã đi qua, cả vợ chồng bà đều đang dần hồi phục. Gần đây, ông cũng hiểu được điều này nên an tâm hơn. Hai chiếc giường bệnh cách nhau vài mét, thi thoảng, ông lại cố ngoảnh dậy để xem các y bác sĩ thăm khám, chăm sóc cho bà ra sao.