Theo chuyên gia Dư Mậu Xuân, Tổng thống Mỹ Donald Trump nắm lợi thế trong việc phơi bày những rạn nứt giữa ông Putin và ông Tập Cận Bình. Quan hệ Nga-Trung không bền chặt mà chỉ là sự sắp đặt đầy tính toán.

 “Ảo tưởng” về trục Nga – Trung – Triều

Ông Dư Mậu Xuân chỉ ra rằng khối liên kết Nga – Trung – Triều vốn được truyền thông mô tả như một đối trọng với phương Tây, thực chất chỉ dựa vào bề ngoài. Moscow tìm cách duy trì vị thế trong bối cảnh bị phương Tây cô lập, trong khi Bắc Kinh lại muốn trở thành trung tâm quyền lực mới. Bình Nhưỡng thì chỉ muốn được chú ý và tận dụng quan hệ để mưu cầu lợi ích riêng. Chính sự khác biệt này tạo ra mâu thuẫn ngầm trong trục quan hệ ba bên.
Điểm chung duy nhất giúp họ gắn bó là nguồn hỗ trợ từ Bắc Kinh. Nhưng một khi yếu tố kinh tế bị gián đoạn, sự liên minh này sẽ nhanh chóng rạn vỡ. Theo ông Dư, việc gọi đây là “liên minh chiến lược” là một ảo tưởng, chỉ có giá trị tuyên truyền nhiều hơn thực tế. Ngoài ra, việc Bắc Kinh quá nhấn mạnh vai trò lãnh đạo dễ khiến Moscow và Bình Nhưỡng không hài lòng. Trong lịch sử, Liên Xô và Trung Quốc từng mâu thuẫn sâu sắc dù có chung ý thức hệ, và bài học đó vẫn còn nguyên giá trị. Khi lợi ích không song trùng, những cam kết hợp tác chỉ mang tính hình thức.

Kinh nghiệm lịch sử: Trung Quốc từng “qua mặt” Mỹ

Dư Mậu Xuân gợi lại câu chuyện từ thập niên 1970, khi Washington tin rằng đã khai thác được Bắc Kinh để đối trọng với Moscow. Tuy nhiên, thực tế cho thấy Trung Quốc mới là bên hưởng lợi khi gia tăng vị thế quốc tế, còn Mỹ lại trở thành công cụ bị lợi dụng. Chính bài học này giúp giới quan sát cảnh báo rằng Bắc Kinh vẫn áp dụng lại chiến lược tương tự hiện nay.
Tập Cận Bình đang muốn thể hiện mình là người đứng đầu một liên minh chống phương Tây, nhưng trên thực tế, các đồng minh tiềm năng đều giữ sự dè dặt. Nga không muốn bị lệ thuộc, Triều Tiên chỉ quan tâm đến lợi ích ngắn hạn, còn Ấn Độ thì duy trì khoảng cách. Điều đó cho thấy liên minh mà Bắc Kinh khoe khoang chỉ là “ngụy tạo” và dễ tan vỡ. Hơn nữa, kinh nghiệm lịch sử chứng minh rằng khi Trung Quốc theo đuổi chiến lược “vừa hợp tác vừa lợi dụng”, các đối tác thường phải trả giá. Vì vậy, ông Trump có thể dựa vào sự cảnh giác của các quốc gia khác để phơi bày bản chất liên minh giả tạo mà Bắc Kinh theo đuổi.

Mỹ tận dụng cơ hội, Ấn Độ trở thành đối tác chiến lược

Trong khi quan hệ Nga-Trung tiềm ẩn nhiều rạn nứt, Ấn Độ nổi lên như một đối tác then chốt của Mỹ. Dù còn bất đồng về thuế quan và năng lượng, nhưng quan hệ Mỹ – Ấn vẫn được xây dựng dựa trên các giá trị dân chủ và lợi ích chiến lược chung. Tổng thống Trump đã nhiều lần nhấn mạnh tầm quan trọng của New Delhi, coi đây là chìa khóa để Mỹ củng cố ảnh hưởng ở châu Á.
Thủ tướng Modi cũng khẳng định quan hệ Mỹ – Ấn đang phát triển tích cực, đồng thời sẵn sàng hợp tác sâu rộng hơn. Điều này khiến liên minh Nga-Trung càng khó đạt được sự thống nhất, khi Ấn Độ không đứng về phía Bắc Kinh mà ngả nhiều hơn về Washington. Giới phân tích cho rằng, nếu Mỹ tận dụng tốt quan hệ với Ấn Độ, cán cân quyền lực ở châu Á – Thái Bình Dương sẽ thay đổi mạnh mẽ. Đây không chỉ là chiến lược ngoại giao, mà còn là bước đi mang tính dài hạn nhằm kiềm chế tham vọng mở rộng của Trung Quốc. Trong bối cảnh đó, chiến lược của ông Trump được đánh giá là thực dụng nhưng có khả năng mang lại hiệu quả rõ rệt.

Theo: Khai Mở