Video: Hà mã lập ‘trạm thu phí’ trên đường
Những chiếc ôtô muốn vượt qua trạm thu phí trên đoạn ngập nước sẽ phải dừng lại đóng một khoản phí là thức ăn cho hà mã.
Kể từ khi ‘trạm thu phí’ này xuất hiện chưa có bất cứ tài xế nào tỏ ra khó chịu khi phải đóng phí. Thậm chí họ còn dừng xe lại vui vẻ chụp ảnh trước khi rời đi. Ngày xưa qua sông là phải lụy đò nhưng ngày nay muốn qua đường ngập thì phải lụy hà mã.
Video ghi lại cảnh hà mã lập ‘trạm thu phí’ trên đường:
Nguồn video: VnExpress
Khám phá: Truyện ngụ ngôn Hà mã và giấc mơ chinh phục Mặt trời
Ngày xửa ngày xưa, trong một khu rừng nhiệt đới xanh tươi, bên dòng sông uốn lượn, có một chú hà mã con tên là Mập Mạp. Chú hà mã này không giống bất kỳ hà mã nào khác. Trong khi các anh chị em của chú chỉ thích nằm ì dưới nước, tận hưởng ánh nắng và nhai cỏ cả ngày, Mập Mạp lại có một giấc mơ to lớn: chú muốn chạm tay vào mặt trời.
Mỗi buổi sáng, khi ánh bình minh đầu tiên ló dạng, Mập Mạp lại ngước nhìn mặt trời rực rỡ trên bầu trời và nghĩ: “Làm sao mình có thể đến được đó? Chắc hẳn nó phải ấm áp và tuyệt đẹp lắm!”
Hà mã bố mẹ nghe được điều này thì chỉ bật cười:
“Mặt trời không phải nơi dành cho hà mã, con trai ạ. Chúng ta thuộc về sông nước và mặt đất thôi.”
Nhưng Mập Mạp không chịu từ bỏ. Một ngày nọ, chú quyết định đi hỏi ý kiến những loài vật khác trong khu rừng để tìm cách biến giấc mơ thành hiện thực.
Đầu tiên, Mập Mạp tìm đến Đại Bàng, loài chim có đôi cánh mạnh mẽ nhất.”Đại Bàng ơi, anh có thể bay cao được không? Anh có thể đưa em lên chạm mặt trời không?”
Đại Bàng nghe xong, phá lên cười:
“Hà mã nhỏ, em biết em nặng thế nào không? Nếu anh mang em, chắc anh rớt xuống đất trước khi kịp rời khỏi dòng sông! Nhưng anh có thể chỉ cho em cách khác.”
Đại Bàng mách rằng nên tìm đến Voi, vì voi thông minh và biết rất nhiều điều kỳ diệu. Nghe vậy, Mập Mạp lập tức chạy đến chỗ Voi già.”Cụ Voi ơi, làm thế nào để cháu có thể chạm được mặt trời?”
Voi già vuốt đôi ngà sáng bóng, trầm ngâm một lát rồi nói:
“Nếu muốn đến mặt trời, cháu cần trèo lên ngọn núi cao nhất kia. Đó là nơi gần mặt trời nhất.”
Nghe vậy, Mập Mạp lập tức hăm hở lên đường. Nhưng vấn đề ở đây là… hà mã không biết trèo núi. Sau vài lần cố gắng, chú cứ lăn lông lốc xuống chân núi. Dù vậy, chú không nản chí.
Thấy chú hà mã nhỏ cố gắng không ngừng, một chú Khỉ từ trên cây nhảy xuống:”Này, Mập Mạp, đừng cố trèo núi nữa, cậu không có chân để leo như tớ đâu. Nhưng nếu cậu muốn, tớ sẽ tặng cậu một món quà.”
Chú Khỉ đưa cho Mập Mạp một chiếc gương nhỏ, sáng lấp lánh như nước.”Hãy dùng chiếc gương này để nhìn mặt trời. Ánh sáng của nó sẽ luôn ở bên cậu mà không cần cậu phải trèo lên đâu cả.”
Ban đầu, Mập Mạp không hiểu, nhưng khi cầm chiếc gương lên soi, chú nhận ra một điều kỳ diệu: mặt trời phản chiếu qua gương sáng lấp lánh, rực rỡ như đang nằm ngay trong bàn tay mình. Chú reo lên vui sướng:
“Giờ thì mình đã có mặt trời rồi!”
Kể từ ngày hôm đó, Mập Mạp luôn mang chiếc gương bên mình, mỗi ngày đều ngắm mặt trời qua chiếc gương ấy. Chú hiểu rằng, đôi khi, để đạt được giấc mơ, không phải lúc nào cũng cần chạm vào nó thực sự, mà chỉ cần biết cách cảm nhận nó theo cách riêng của mình.
Và từ đó, Mập Mạp trở thành chú hà mã hạnh phúc nhất bên dòng sông, vẫn luôn ngẩng cao đầu để đón ánh sáng mặt trời phản chiếu qua chiếc gương nhỏ, rực rỡ như giấc mơ của chú.