Hành trình đưa cha về

Trên chuyến xe khách từ Campuchia, một cậu bé ngủ gục bên balo rách, ôm chặt tro cốt cha — người từng bị giam nơi xứ người. Em đã giữ trọn lời hứa: đưa cha về trong im lặng, với đôi chân bé nhỏ và trái tim không khuất phục.
- Mẹ trẻ Hải Phòng hai lần sinh đôi tự nhiên, đủ nếp đủ tẻ, điểm trùng hợp đến ngỡ ngàng
- Dấu hiệu ông trời đang bảo vệ bạn
- Flycam ghi cảnh xả lũ cuồn cuộn tại thủy điện lớn nhất Bắc Trung Bộ
Nội dung chính
Đưa cha về- lời hứa của cậu bé bán vé số
Ba năm trước, cha của Lý bị bắt giữ và thụ án tù tại Campuchia. Hôm ông bị đưa đi, Lý vẫn mặc đồng phục học sinh, òa khóc hỏi trong vô vọng: “Bao giờ cha về?”
Nhưng kể từ hôm ấy, cậu bé không bao giờ quay lại lớp.
Gia đình nghèo kiệt quệ: mẹ nằm liệt, hai chị bệnh tật. Mới 9 tuổi, Lý đã cất sách vở vào góc tủ, bước ra đời mưu sinh bằng xấp vé số.
Mỗi tờ vé là một bữa cơm. Mỗi tờ vé là một khoản tiền nhỏ gửi sang trại giam thăm cha. Không có tiền xe, em đi bộ. Không ai chở, em hỏi đường. Đôi chân non nớt đã dạn dày sỏi đá, chỉ để mỗi lần được đứng trước cổng trại, chờ nhận món quà nhỏ cha gửi ngược về.
Đưa cha về- hành trình đơn độc sau tin giữ
Một buổi sáng, tin cha mất đến như một nhát chém lạnh buốt giữa ngực. Không ai trong nhà đủ điều kiện sang Campuchia nhận tro cốt.
Lý không nói gì. Em đi xin đường, xin ghép xe, xin chỗ ngủ qua đêm. Một mình qua biên giới, ôm theo khung ảnh thờ, nhận hộp tro, rồi quay đầu trở về quê.
Chuyến xe chở tro cốt chạy giữa cái nắng nung người. Ở cuối dãy ghế, không ai biết có một đứa trẻ đang ngủ gục bên balo rách — đôi mắt sưng vì mất ngủ, đôi môi khô khốc vì nhịn đói, và trái tim thì lặng im chịu đựng nỗi mất mát.

Bên mộ cha: Đứa con hoàn thành lời hứa đưa cha về
Ngày đưa cha vào nghĩa trang, cậu bé ngồi bên mộ thật lâu, không khóc. Nhưng ánh mắt sâu hoắm như thể đã nhìn thấu nỗi mỏi mệt của một kiếp người.
“Cha về rồi. Cha không còn cô đơn nữa…” – giọng em nhỏ, nhưng nghẹn ngào như một tiếng vỡ giữa chiều hoang vắng.
Không kèn trống. Không lễ tang lớn. Chỉ có một đứa trẻ với đôi vai gầy gò, lặng lẽ đưa cha trở về đất mẹ.

Sau hành trình đưa cha về: Cậu bé vẫn đi bán vé số
Tối hôm đó, như chưa từng có gì xảy ra, Lý lại ra chợ, tay cầm xấp vé số.
Tấm lưng nhỏ lẫn vào dòng người, in dài dưới ánh đèn đường. Có người nhìn theo, chợt thầm thì: “Hôm nay… trông nó lớn hơn mấy bữa trước.”
Có lẽ vì giờ đây, em không còn là thằng bé đi bán vé số để dành tiền gửi cha.
Em là một người con đã giữ trọn lời hứa cuối cùng — đưa cha trở về.
Theo: Phong Bụi