Chính quyền Gia Lai mạnh tay xử lý tình trạng khai thác vàng trái phép sau phản ánh của báo chí. Tuy nhiên, nhiều câu hỏi đặt ra về trách nhiệm bảo vệ rừng của cơ quan chức năng.

“Vàng tặc” náo loạn rừng phòng hộ

Ngày 11-6, UBND huyện Đăk Đoa (Gia Lai) cho biết đã tổ chức lực lượng xử lý hiện trường khai thác vàng trái phép trong rừng phòng hộ Đăk Đoa. Hàng chục cán bộ từ Ban Quản lý rừng phòng hộ, UBND xã Đăk Sơmei, kiểm lâm… đã tham gia lấp miệng hầm, đổ thuốc trừ sâu xuống các đường thông hơi, phá hủy bể chứa, nhằm ngăn chặn “vàng tặc” quay lại hoạt động.

Động thái này được thực hiện sau loạt phản ánh của Báo Người Lao Động về tình trạng khai thác vàng liều lĩnh tại tiểu khu 416 – khu vực thuộc lâm phần rừng phòng hộ Đăk Đoa. Dù lực lượng kiểm tra khẳng định “không phát hiện vi phạm”, thực tế cho thấy các hầm lò vẫn âm thầm hoạt động với đầy đủ công cụ, hóa chất và lán trại phục vụ khai thác.

Giải thích khó thuyết phục từ ban quản lý

Ông Nguyễn Trọng Khải – Giám đốc Ban Quản lý rừng phòng hộ Đăk Đoa – thừa nhận việc tuần tra thường xuyên nhưng không phát hiện khai thác vàng. Ông cho rằng “vàng tặc” có thể đã phát hiện lực lượng tuần tra nhờ có sóng điện thoại, từ đó ẩn nấp và cất giấu thiết bị vào sâu trong hầm.

Ông Khải còn cho biết cán bộ không dám vào sâu trong hầm vì sợ sập, nên khi thấy dấu hiệu nghi vấn chỉ thông báo cho xã phối hợp xử lý. Tuy nhiên, các hình ảnh ghi nhận tại hiện trường cho thấy hoạt động khai thác diễn ra công khai trong thời gian dài mà không bị ngăn chặn.

Trách nhiệm quản lý bị buông lỏng

Theo ông Nguyễn Tiến Dũng – Phó Chủ tịch UBND huyện Đăk Đoa – khu vực có hoạt động khai thác vàng trái phép từ năm 2003 và liên tục tái diễn do địa hình hiểm trở, khó tiếp cận. Tuy nhiên, ông thẳng thắn nhìn nhận trách nhiệm thuộc về Ban Quản lý rừng phòng hộ Đăk Đoa và UBND xã Đăk Sơmei khi để xảy ra tình trạng khai thác trái phép trong thời gian dài nhưng không có biện pháp ngăn chặn kịp thời.

Cụ thể, đơn vị quản lý chưa tổ chức tuần tra thường xuyên, thiếu kiểm tra, đôn đốc các hộ nhận khoán bảo vệ rừng, đồng thời chậm báo cáo khi phát hiện dấu hiệu vi phạm. Xã Đăk Sơmei cũng chưa thực hiện tốt việc phối hợp, khiến việc phát hiện và xử lý trở nên bị động.

Cần biện pháp cứng rắn và trách nhiệm rõ ràng

Dù lực lượng chức năng đã đổ thuốc trừ sâu, lấp miệng hầm và bắt giữ một số đối tượng, nhưng việc “vàng tặc” vẫn hoạt động trong rừng phòng hộ cho thấy lỗ hổng lớn trong công tác quản lý. Việc thiếu quyết liệt trong tuần tra, kiểm tra và báo cáo kịp thời đã tạo điều kiện để các nhóm khai thác vàng lén lút hoạt động nhiều năm liền.

Để xử lý tận gốc, cần không chỉ biện pháp cưỡng chế hiện trường mà còn truy trách nhiệm cụ thể của các đơn vị được giao quản lý rừng, đồng thời tăng cường giám sát cộng đồng và ứng dụng công nghệ vào theo dõi từ xa. Nếu không có giải pháp đồng bộ và nghiêm minh, rừng phòng hộ sẽ tiếp tục bị “gặm nhấm” trong lặng lẽ.

“Vàng tặc” náo loạn rừng phòng hộ

Ngày 11-6, UBND huyện Đăk Đoa (Gia Lai) cho biết đã tổ chức lực lượng xử lý hiện trường khai thác vàng trái phép trong rừng phòng hộ Đăk Đoa. Hàng chục cán bộ từ Ban Quản lý rừng phòng hộ, UBND xã Đăk Sơmei, kiểm lâm… đã tham gia lấp miệng hầm, đổ thuốc trừ sâu xuống các đường thông hơi, phá hủy bể chứa, nhằm ngăn chặn “vàng tặc” quay lại hoạt động.

Động thái này được thực hiện sau loạt phản ánh của Báo Người Lao Động về tình trạng khai thác vàng liều lĩnh tại tiểu khu 416 – khu vực thuộc lâm phần rừng phòng hộ Đăk Đoa. Dù lực lượng kiểm tra khẳng định “không phát hiện vi phạm”, thực tế cho thấy các hầm lò vẫn âm thầm hoạt động với đầy đủ công cụ, hóa chất và lán trại phục vụ khai thác.

Giải thích khó thuyết phục từ ban quản lý

Ông Nguyễn Trọng Khải – Giám đốc Ban Quản lý rừng phòng hộ Đăk Đoa – thừa nhận việc tuần tra thường xuyên nhưng không phát hiện khai thác vàng. Ông cho rằng “vàng tặc” có thể đã phát hiện lực lượng tuần tra nhờ có sóng điện thoại, từ đó ẩn nấp và cất giấu thiết bị vào sâu trong hầm.

Ông Khải còn cho biết cán bộ không dám vào sâu trong hầm vì sợ sập, nên khi thấy dấu hiệu nghi vấn chỉ thông báo cho xã phối hợp xử lý. Tuy nhiên, các hình ảnh ghi nhận tại hiện trường cho thấy hoạt động khai thác diễn ra công khai trong thời gian dài mà không bị ngăn chặn.

Trách nhiệm quản lý bị buông lỏng

Theo ông Nguyễn Tiến Dũng – Phó Chủ tịch UBND huyện Đăk Đoa – khu vực có hoạt động khai thác vàng trái phép từ năm 2003 và liên tục tái diễn do địa hình hiểm trở, khó tiếp cận. Tuy nhiên, ông thẳng thắn nhìn nhận trách nhiệm thuộc về Ban Quản lý rừng phòng hộ Đăk Đoa và UBND xã Đăk Sơmei khi để xảy ra tình trạng khai thác trái phép trong thời gian dài nhưng không có biện pháp ngăn chặn kịp thời.

Cụ thể, đơn vị quản lý chưa tổ chức tuần tra thường xuyên, thiếu kiểm tra, đôn đốc các hộ nhận khoán bảo vệ rừng, đồng thời chậm báo cáo khi phát hiện dấu hiệu vi phạm. Xã Đăk Sơmei cũng chưa thực hiện tốt việc phối hợp, khiến việc phát hiện và xử lý trở nên bị động.

Cần biện pháp cứng rắn và trách nhiệm rõ ràng

Dù lực lượng chức năng đã đổ thuốc trừ sâu, lấp miệng hầm và bắt giữ một số đối tượng, nhưng việc “vàng tặc” vẫn hoạt động trong rừng phòng hộ cho thấy lỗ hổng lớn trong công tác quản lý. Việc thiếu quyết liệt trong tuần tra, kiểm tra và báo cáo kịp thời đã tạo điều kiện để các nhóm khai thác vàng lén lút hoạt động nhiều năm liền.

Để xử lý tận gốc, cần không chỉ biện pháp cưỡng chế hiện trường mà còn truy trách nhiệm cụ thể của các đơn vị được giao quản lý rừng, đồng thời tăng cường giám sát cộng đồng và ứng dụng công nghệ vào theo dõi từ xa. Nếu không có giải pháp đồng bộ và nghiêm minh, rừng phòng hộ sẽ tiếp tục bị “gặm nhấm” trong lặng lẽ.

Theo: Người lao động