Trung Quốc trong một thời gian dài chủ trương sử dụng “quyền lực mềm” nay muốn thống trị thế giới với học thuyết đấu tranh và nguyên tắc “lấy thịt đè người”.

Trung Quốc đã đầu tư vào Tổ chức Thương mại Thế giới (WTO), Tổ chức Y tế Thế giới (WHO) hay Hội đồng Bảo an Liên Hiệp Quốc nhưng lại thường xuyên trắng trợn vi phạm những quy định của các tổ chức này. Đại dịch viêm phổi Vũ Hán gây họa loạn cho nhân loại, nổi cộm là khủng hoảng dịch tễ và ngoại giao, quan ngại sẵn có về nguy cơ một Trung Quốc thù nghịch và hiếu chiến sẽ thống trị thế giới chà đạp các nền dân chủ này càng nhức nhối hơn.

Tinh anh của lưu manh và sự ngây thơ của phương Tây

Bắc Kinh đã thành công trong việc lợi dụng sự ngây thơ của xã hội phương Tây mà vươn lên trở thành nền kinh tế hàng đầu thế giới. Trung Quốc là một nền kinh tế chỉ đạo tập quyền chứ không phải là kinh tế thị trường, thành viên tổ chức thương mại thế giới kể từ năm 2001, tuy không còn là quốc gia đang phát triển nhưng luôn lợi dụng những ưu đãi liên quan đến quy chế này.

Đầu thập niên 70 thế kỷ trước Bắc Kinh đã bán rẻ mối tình môi hở răng lạnh để được Hoa Kỳ bật đèn xanh giành một chiếc ghế thành viên thường trực Hội đồng Bảo an Liên Hợp Quốc và lấn chiếm Hoàng Sa… Chiếc ghế này giúp Trung Quốc có quyền phủ quyết, vị thế ưu tiên này cản trở việc bị trừng phạt ví dụ như khả năng đưa Tập Cận Bình ra trước tòa án hình sự quốc tế về việc xử lý khủng hoảng viêm phổi Vũ Hán chẳng hạn.

Việc Trung Quốc lũng đoạn tổ chức y tế thế giới là lời cảnh báo nhãn tiền vì với ảnh hưởng này Bắc Kinh đã trì hoãn được việc công bố đại dịch. Sự hiện diện và quyền lực trong các định chế chế thế giới của một thể chế tinh anh lưu manh có mục đích thống trị thế giới về kinh tế và quân sự là phản tự nhiên và nguy hiểm

Bắc Kinh không tôn trọng những cam kết quốc tế về Hồng Kông (ảnh: Twitter HKFP)

Hiểm họa cho tự do dân chủ và hòa bình của nhân loại

Sự khinh thường nhân loại, chối từ trách nhiệm trong đại dịch đã cướp đi sinh mạng của hàng trăm ngàn người khiến chúng ta lo lắng đến điều tệ hại hơn. Say mồi quyền lực Tập Cận Bình cho rằng đe dọa quân sự sẽ giúp ông ta thống trị hoàn toàn một phương Tây ngu ngốc và lỗi thời đã đổi công nghệ và thế thượng phong trong kinh tế thế giới lấy những mảnh vải và sản phẩm nhựa rẻ tiền.

Quân đội Trung Quốc ngày nay đã trở thành một lực lượng đi chinh phục thế giới. Căn cứ hải quân ở Djibouti, có thể tiếp nhận nhiều chiến hạm lớn, thậm chí hàng không mẫu hạm, đã khẳng định tham vọng ấy.

Với bản chất lưu manh và dối trá Trung Quốc đã khéo che giấu việc chinh phục Châu Phi, sự xâm lăng kinh tế xuyên suốt châu Âu bằng cái tên thơ mộng con đường tơ lụa mới. Để đối phó với nguy cơ nổi dậy của những người lao động được trả lương rẻ mạt và đôi khi bị đối xử tệ hại không chấp nhận việc Trung Quốc đô hộ Châu Phi, cũng như sự chống đối của những người châu Âu bị lừa dối và nghèo đi, Trung Quốc thường xuyên dùng đến cách đe dọa và đàn áp, leo thang bạo lực ấy chẳng biết bao giờ dừng.

Căn cứ hải quân của Trung Quốc ở Djibouti có thể tiếp nhận nhiều chiến hạm lớn, thậm chí hàng không mẫu hạm (ảnh:FB)

Vũ trang hoá chưa từng thấy trong thời bình

Hai tàu sân bay và những chiếc khác đang được đóng, một tầu ngầm được xuất xưởng mỗi quý và một khu trục hạm mới hàng tháng, hợp thành một hạm đội hiện đại với hơn 700 chiến hạm có thể hoạt động tại tất cả các vùng biển. Bắc Kinh có thể tự hào mà khoe khoang chỉ trong vòng 1, 2 thập niên tới sẽ là cường quốc hải quân hàng đầu thế giới.

Mới đây truyền thông Trung Quốc rầm rộ tuyên truyền thử nghiệm thành công hỏa tiễn nguyên tử JL3 tầm xa, 12000 km có thể từ vùng duyên hải Trung Quốc phóng tới tận Hoa Kỳ. Những hỏa tiễn này sẽ được trang bị cho các thế hệ tàu ngầm mới kể từ năm 2025.

Bắc Kinh tuyên bố các vụ thử hoả tiễn là sự đáp lại chiến lược răn đe Trung Quốc của tổng thống Mỹ Donald Trump. Đương nhiên chẳng ai tin rằng Trung Quốc sản xuất hỏa tiễn mang đầu đạn hạt nhân chỉ vì mấy lời đe dọa của tổng thống Mỹ. Các vụ bắn thử được tuyên truyền rầm rộ và các nhà nghiên cứu được trao các giải thưởng khoa học thuộc loại danh giá nhất của Trung Quốc chỉ là một hình thức khoe khoang sức mạnh quân sự trước thế giới.

Ngân sách của quân đội Trung Quốc là 250 tỷ đô la trong năm 2018 và được tăng lên hàng năm khoảng 7,5%. Với giá nhân công rẻ mạt thì ngân sách này có thể sản xuất ra một lượng lớn trang thiết bị so với các quốc gia khác. Nỗ lực vũ trang này là hiếm thấy hoặc chưa từng thấy trong thời bình.

Tàu ngầm được xuất xưởng theo quý, khu trục hạm theo tháng… hạm đội hiện nay đã lên đến 700 chiến hạm là mối nguy hiểm lớn đối với hoà bình của nhân loại.

Hãy loại Trung Quốc khỏi các định chế quốc tế

Nhân loại toàn thế giới cần phải phân biệt giữa ngoại giao và phục tùng, không thể làm ngơ trước chủ nghĩa bành trướng Trung Quốc và coi đó chỉ là một cuộc chiến tranh lạnh mới giữa hai thái cực, không mấy liên quan đến mình. Bởi vì xin đừng nhầm lẫn nếu như Trung Quốc có thể mổ cướp nội tạng chính người dân của mình thì ai sẽ là đối tượng tiếp theo?

Cuộc chiến đã bắt đầu trong im lặng với những mối đe dọa đối với EU và các nước thành viên lẽ ra đã phải khiến thế giới mở mắt. Chẳng hạn Bắc Kinh đòi phải làm nhẹ bớt trách nhiệm của Trung Quốc trong bản cáo trạng về việc xử lý dịch viêm phổi Vũ Hán, răn đe Pháp tôn trọng nguyên tắc chỉ có một nước Trung Quốc, huỷ bỏ dự định bán vũ khí cho Đài Loan để tránh thiệt hại cho quan hệ Pháp-Trung.

Sẽ là hợp lý nếu Trung Quốc tham gia tài trợ việc tái thiết nền kinh tế thế giới và điều tối thiểu mà các nguyên thủ quốc gia trên thế giới có thể làm, làm cùng với Tổng thống Hoa Kỳ Donald Trump đòi hỏi Trung Quốc phải bồi thường thiệt hại cho các nước khác.

Việc loại Trung Quốc ra khỏi tổ chức thương mại thế giới và Hội đồng Bảo an Liên Hợp Quốc có thể sẽ làm cho kẻ cường hào ác bá trở nên ôn hòa hơn. Giúp thế giới trong thời gian dài tránh được nguy cơ một cuộc tấn công quân sự của Trung Quốc, như lời kêu gọi của Thứ trưởng ngoại giao Mỹ phụ trách khu vực châu Âu ông Philip T.Reeker vào hồi cuối tháng tư: “chúng ta phải đoàn kết lại trước Trung Quốc”. Đây chính là cơ hội

Hãy nói không với hàng Tầu khi có thể (ảnh: Twitter)